“QUÂN ĐỘI CHỈ LÀ CỦA DÂN TỘC”- LUẬN ĐIỆU LỪA BỊP, VÔ CĂN CỨ, PHẢN ĐỘNG VỀ CHÍNH TRỊ

                                                                           HL

Quan điểm “quân đội chỉ là của dân tộc” là quan điểm phản động về chính trị và đặc biệt nguy hiểm. Quan điểm này có vẻ như được dựa trên “cơ sở” thực tiễn rằng, quân đội ta là quân đội có một truyền thống anh hùng gắn với vận mệnh của dân tộc, đã anh dũng chiến đấu hy sinh vì sự nghiệp giải phóng dân tộc, vì độc lập tự do của Tổ quốc trong nhiều thập kỷ qua; rằng, Quân đội nhân dân Việt Nam là quân đội có quan hệ máu thịt với nhân dân, là quân đội của dân, do dân và vì dân. 

Từ những cơ sở đó, cho nên đặt vấn đề “quân đội chỉ là của dân tộc”, “của đất nước”, “của nhân dân” là “phù hợp”, chứ không cần thiết phải đặt dưới sự lãnh đạo của một đảng phái nào, một lực lượng chính trị nào! Điều đó dễ làm cho một số người nhẹ dạ cả tin, có thể lầm tưởng các quan điểm đó là phù hợp, và những lời “khuyên nhủ” của chúng là đầy thiện chí, là khách quan và đúng với thực tiễn xây dựng, chiến đấu và trưởng thành của quân đội ta! Dùng ngón đòn này, các thế lực thù địch đã trực tiếp lợi dụng và đánh vào tình cảm của nhân dân ta đối với quân đội. Từ tình yêu mến và lòng tự hào chính đáng về quân đội anh hùng đến việc cho rằng “quân đội là chỉ của dân tộc” có vẻ như là sự phát triển “lôgích tự nhiên” trong nhận thức và tình cảm của nhân dân ta đối với quân đội, các thế lực thù địch đã cố gắng khơi lên và đẩy đến cái sự phát triển “lôgích tự nhiên” ấy.    

“Quân đội là của quốc gia, dân tộc”, một giọng điệu tưởng như là khách quan, không chính trị, không giai cấp, nhưng lại nằm trong âm mưu “phi chính trị hóa” quân đội ta của các thế lực thù địch. Bằng quan điểm đó, các thế lực thù địch đã khéo léo đi đến nhằm loại bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với quân đội, xóa nhòa bản chất chính trị - giai cấp của quân đội, tiến tới làm biến chất quân đội ta. Đây mới là âm mưu đích thực của chúng trong chống phá quân đội ta, nhưng lại rất dễ làm cho chúng ta rơi vào chủ quan, mất cảnh giác, khó nhận biết thực chất âm mưu, thủ đoạn của chúng. Thủ đoạn chống phá trên của các thế lực thù địch nếu chưa có thể làm suy yếu và biến chất quân đội ta, thì cũng dễ gây nên sự lẫn lộn trong xem xét bản chất của quân đội, làm cho chúng ta dễ mắc mưu chúng trong thực tiễn xây dựng quân đội về chính trị, trong sự nghiệp xây dựng quân đội nhân dân cách mạng, chính quy, tinh nhuệ và từng bước hiện đại.

Các thế lực thù địch mộng tưởng rằng, thông qua quá trình "diễn biến hoà bình" chống phá Đảng và chống phá quân đội, thông qua việc “phi chính trị hoá” quân đội ta, tuyên truyền cho cái gọi là “quân đội là chỉ của dân tộc”, thì sẽ làm cho sự lãnh đạo của Đảng đối với quân đội bị vô hiệu hoá; sẽ dẫn đến Đảng không thể nắm được, không thể "điều khiển" được quân đội, đặc biệt trong những tình huống phức tạp; mà thậm chí có thể Đảng trở thành đối tượng trực tiếp của chính công cụ bạo lực này; chúng muốn làm cho quân đội ta "không biết bảo vệ ai", "chống lại ai". Vậy là, vấn đề lái chính trị của quân đội ta theo chiều hướng khác, làm cho quân đội ngả theo các thế lực phản cách mạng, chống lại Đảng và chế độ là một âm mưu rất thâm độc của các thế lực thù địch. Chúng muốn chính công cụ bạo lực sắc bén của Đảng, Nhà nước trở thành lực lượng, công cụ trực tiếp chống Đảng và chống Nhà nước ta.

Đưa ra luận điểm “quân đội là chỉ của dân tộc”, các thế lực thù địch cố tình làm cái việc “tách” vấn đề giai cấp và vấn đề dân tộc trong bản chất, mục tiêu, lý tưởng chiến đấu của quân đội ta. Đó là quan điểm vừa phản khoa học vừa phi lịch sử. Chúng làm cái việc “tách” ra đó thực chất là nhằm tách quân đội ra khỏi sự lãnh đạo của Đảng, gắn quân đội ta với chính trị khác, chính trị tư sản. Không thể tách vấn đề giai cấp và vấn đề dân tộc trong bản chất, mục tiêu lý tưởng chiến đấu, trong chức năng, nhiệm vụ của quân đội. Quân đội ta là của dân tộc Việt Nam, của nhân dân Việt Nam, cũng đồng thời là của giai cấp công nhân Việt Nam, do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo, “Quân đội ta có sức mạnh vô địch, vì nó là một quân đội nhân dân do Đảng ta xây dựng, Đảng ta lãnh đạo và giáo dục”[1].

Sự nghiệp xây đựng quân đội trong tình hình mới đòi hỏi phải tăng cường hơn nữa sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng đối với quân đội. Vấn đề quan trọng hàng đầu là Đảng phải tự nâng mình lên ngang tầm với nhiệm vụ, đủ sức lãnh đạo sự nghiệp cách mạng, lãnh đạo quân đội; đồng thời phải có nội dung và phương thức lãnh đạo phù hợp. Phải dành nhiều công sức tạo sự chuyển biến rõ rệt về xây dựng Đảng, phát huy truyền thống cách mạng, bản chất giai cấp công nhân, tính tiền phong của Đảng, của mọi cán bộ, đảng viên; kiên quyết đấu tranh khắc phục tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, phẩm chất đạo đức, lối sống, bệnh cơ hội, giáo điều, bảo thủ, chủ nghĩa cá nhân và tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí trong một bộ phận không nhỏ cán bộ, công chức, đảng viên.



[1] Hồ Chí Minh, Toàn tập, tập 11, Nxb CTQG, H. 2000, tr. 350.

Nhận xét