Chuyển đến nội dung chính

“Tưởng” thế là... sai rồi!!!

QĐND- Thấy nhà hàng xóm có tiếng trò chuyện rôm rả, tôi hé cửa nghe và nhận ra tiếng bác Minh chủ nhà đang khoe với khách: “Tối qua tôi vừa xuống thăm, động viên thằng cháu họ chuẩn bị lên nhập ngũ, thấy cu cậu phấn khởi lắm. Thật xứng đáng với truyền thống gia đình có ông nội, rồi bố cu cậu trước đây từng viết đơn tình nguyện đi bộ đội”.

Tiếp lời bác Minh là giọng khàn khàn của một vị khách: “Ôi dào! Hào hứng, phấn khởi gì. Vào đấy lại bị lính cũ nó đánh cho, rồi mang tật về nhà, lúc ấy mới hiểu. Giờ cứ lính mới vào đơn vị là bị “làm luật” hết!”.

Khách nói chưa hết câu, bác Minh đã nghiêm giọng: “Mới đầu năm ông đã nói gở. Quân đội có kỷ luật nghiêm minh, làm gì có chuyện cứ lính mới vào là bị đánh? Tôi dặn cháu rồi, vào đơn vị phải tự giác chấp hành nghiêm điều lệnh, kỷ luật, quy định, mệnh lệnh, chỉ thị của lãnh đạo, chỉ huy. Với anh em đồng chí, đồng đội, phải chan hòa, thân thiện, tương trợ, giúp đỡ lẫn nhau. Quân đội là trường học lớn cho mọi người học tập, rèn luyện. Ông đừng suy nghĩ méo mó, để các thế lực thù địch làm vẩn đục suy nghĩ như thế!”.

“Tưởng” thế là... sai rồi!!!
Ảnh minh họa / qdnd.vn 

Bị phản bác, vị khách kia vẫn chưa chịu dừng lại, giọng khàn khàn lại tiếp tục cất lên: “Ông thì toàn lý thuyết hão, chẳng chịu đọc mạng gì cả. Tôi nói có sách, mách có chứng nhé! Ông có nhớ mấy vụ rùm beng trên mạng vì tình trạng “ma cũ bắt nạt ma mới” không? Có cần tôi tìm lại bài viết trên mạng cho ông đọc không?...”.

Thấy vị khách ngoan cố, muốn tranh luận đến cùng, ông Minh bình tĩnh nhấp ngụm trà rồi hạ giọng, nhẹ nhàng phân tích: "Chuyện các chiến sĩ có va chạm với nhau là có, tôi không phủ nhận. Trong môi trường tập thể đông người, đến từ các vùng, miền khác nhau, điều kiện, hoàn cảnh khác nhau nên xung đột, một vài mâu thuẫn, xung khắc trong sinh hoạt là khó tránh khỏi.

Tuy nhiên, tuyệt đại đa số cấp ủy, chỉ huy đơn vị luôn sâu sát, gần gũi, nắm bắt được và giải quyết, xử lý kịp thời. Vụ việc ông nêu chỉ là trường hợp cá biệt, bị thế lực thù địch chống phá, kích động, thổi bùng lên thôi. Vin vào một sự việc mà quy thành bản chất, phủ nhận những giá trị tốt đẹp trong môi trường quân ngũ là không đúng đâu. Ông xem, những năm qua, nhất là trong thiên tai, dịch giã, bất cứ nơi nào khó khăn, gian khổ thì nơi đó hình ảnh Bộ đội Cụ Hồ lại càng tỏa sáng. Cũng ít tình cảm bạn bè nào thân tình, gắn bó như tình cảm đồng chí, đồng đội. Thử hỏi, nếu không được giáo dục, rèn luyện tốt thì làm gì có được điều đó!

Ông có 3 cậu con trai, có cậu nào giống tính cậu nào không? Ông nghiêm khắc thế nhưng thỉnh thoảng chúng vẫn cãi nhau, thậm chí đánh nhau còn gì? Nhưng không nên vì vậy mà nói chúng không yêu thương, quý trọng, suốt ngày đánh nhau được".

Nghe ông Minh phân tích, vị khách im lặng một lúc rồi thừa nhận: “Ông nói cũng có lý. Tôi không đi bộ đội, chỉ xem trên mạng nên chưa hiểu hết môi trường quân ngũ thật. Cứ tưởng là...”. Lúc này, ông Minh mới nhẹ nhàng: “Lần này ông... tưởng sai rồi! Từ giờ đừng “cứ tưởng”... rồi đi nói chỗ này, chỗ kia, kẻo đã sai lại... càng sai đấy”.

CHIẾN VĂN


Nhận xét