CHUYỆN VỀ NGƯỜI THẮP SÁNG NIỀM TIN



Chuyện kể về một vị sĩ phu
Xuất hiện giữa những "mây mù" thời đại
Trước sóng cả con thuyền ông chèo lái
Rất yên bình và sẽ mãi vươn xa!
Ông "dẫn đường" cho Đất nước nở hoa
Làm "sạch Đảng" cũng chính là giữ mắt
Diệt "vài con sâu" lòng tất nhiên đau thắt
Nhưng ông quyết làm để dẫn dắt niềm tin
Giữa xô bồ nặng lắm những cho - xin
Tâm ông sáng vẹn danh hình: kẻ sĩ!
Cống hiến hết cả Tâm và ý chí
Bỏ ra ngoài những cơ lụy tiền - tài
Nhã nhặn, khiêm nhường chẳng phân biệt một ai
Từ Thầy giáo xưa, đến vài người dân lao động
Chia sẻ, yêu thương mọi điều trong cuộc sống
Đức độ Ông thật giống sĩ phu xưa!
Tham nhũng được ví giống chiếc cưa
Cứ để lâu sẽ tan bừa Đất nước
Rường cột lung lay Dân là người khổ trước
Ông nhủ lòng phải đi trước diệt ngay
Và cũng từ những trăn trở dứt day
Chiếc "Lò" ông xây bằng Tâm dày chí vững
"Củi nhỏ, to hay cả cây gỗ cứng"
Dẫu tươi vào thì cũng cháy thành than
Niềm tin đồng bào trao gửi khắp Giang san
Kính yêu ông bằng tình yêu dào dạt
Danh bậc sĩ phu lừng thơm trong bát ngát
Dân tộc đồng lòng cùng hát khúc dựng xây!
Chiếc "lò" này còn cháy tiếp mai đây
Ai cũng nhớ người xây đầy tâm huyết
Ông giữ niềm tin, "người đốt lò" thật tuyệt!
Triệu trái tim nồng tay nắm quyết cùng nhau
Chẳng thể phai mờ trong xã hội vàng - thau
"Một sĩ phu" trái tim màu cách mạng
Danh tiếng lừng thơm từ nghĩ suy uyên bác
Một tâm hồn mộc mạc chứa yêu thương!!!

(HÀ NHUNG)

Nhận xét