Cương
Trực
Bàn về dân chủ, một số người cho rằng, quốc gia chỉ
có một đảng là không dân chủ và họ coi chế độ đa đảng ở
các nước tư bản chủ
nghĩa là dân chủ. Tuy
nhiên, trên thực tiễn, chế
độ đa đảng có thực sự dân chủ?
Thực chất của chế độ đa đảng ở
các nước tư bản là các chính đảng khác nhau cùng tranh
quyền lãnh đạo nhưng dù ai nắm quyền thì quyền lực nhà
nước đều nằm trong tay giai cấp tư sản. Chế độ đa đảng là một bộ phận hữu cơ của chế độ chính trị nhà nước tư
bản chủ nghĩa, đó là sự phản ánh về mặt chính trị của cuộc đấu tranh vì lợi ích
kinh tế giữa các tập đoàn tư bản trong nội bộ giai cấp tư sản và đều phục vụ
cho lợi ích của giai cấp tư sản.
Chế độ đa đảng ở các nước tư bản chủ nghĩa kiên trì chế
độ tư hữu, tôn thờ triết học thực dụng, coi dân chủ, tự do, nhân quyền và quan
niệm giá trị của giai cấp tư sản là “chân lý vĩnh hằng” và là “cái gốc của đất
nước”. Các đảng luân phiên chấp chính là một thủ đoạn của giai cấp tư sản dùng
để bảo vệ sự thống trị lâu dài của họ. Đó là chiêu bài lừa bịp nhân dân lao
động, tạo ra ảo tưởng dân chủ đối với chế độ nghị viện và chế độ bầu cử của
giai cấp tư sản, có lợi cho việc bảo vệ nền thống trị của giai cấp tư sản và
chế độ tư bản chủ nghĩa. Trong tranh cử, các chính đảng đưa ra những công kích
lẫn nhau, trương lên những khẩu hiệu, chính sách và hứa hẹn mới nhằm mê hoặc cử
tri cho cử tri một sự mãn nguyện giả tạo; tập trung sự chú ý của nhân dân vào
việc thay chính phủ và chọn người lãnh đạo mà sao nhãng những lợi ích thiết
thân, sao nhãng cuộc đấu tranh chống lại giai cấp tư sản.
Ph. Ăng ghen đã từng vạch trần một cách chính xác bản
chất chế độ đa đảng của giai cấp tư sản: “Chúng ta có thể nhìn thấy ở đó hai
băng nhóm lớn các nhà đầu cơ chính trị. Chúng luân phiên nắm chính quyền và
điều hành chính quyền này bằng những thủ đoạn nhơ bẩn nhất nhằm vào những mục
đích bỉ ổi nhất, còn quốc dân thì bất lực trong việc đối phó với hai tập đoàn
chính khách lớn này. Bọn người này bề ngoài là phục vụ quốc dân, nhưng thực tế
lại là thống trị và cướp bóc quốc dân”.
Hoa Kỳ là quốc gia
điển hình thực hiện hai đảng luân phiên nắm quyền, cũng là nơi rêu rao tính ưu việt của chế
độ đa đảng. Tuy nhiên, nếu xem xét cụ thể sẽ thấy rõ, Đảng Cộng hòa là đảng được
sự hậu thuẫn của các tập đoàn vũ khí, tập đoàn dầu khí…, còn Đảng Dân chủ lại
là đảng được sự hậu thuẫn của các tài phiệt tài chính. Cả hai đảng đều là đảng
của giai cấp tư sản, đều đại diện lợi ích cho giai cấp tư sản. Dù là Dân chủ
hay Cộng hòa đều thống nhất về bản chất thuộc về giai cấp tư sản.
Như vậy, dù là hai hay nhiều đảng, quyền lực nhà nước
không bao giờ thuộc về đại đa số nhân
dân lao động. Dân chủ là mục tiêu phấn
đấu, là một yếu tố cần thiết mà mỗi quốc gia đều nỗ lực hướng tới. Dân chủ đích thực phải dựa trên lợi
ích của quốc gia, dân
tộc, của toàn thể nhân
dân, chứ không phải ở chỗ có nhiều đảng phái tồn
tại.
Nhận xét
Đăng nhận xét