🇻🇳TÔI VẪN VIẾT VỀ ĐẤT NƯỚC, ANH HÙNG 🇻🇳



Có người hỏi sao tôi hay sáng tác.
Thơ về Cách mạng, Đất Nước, Quê Hương.
Tôn vinh gương Danh Anh Dũng, kiên cường.
Viết Về chiến trường, đau thương mất mát.
Họ hỏi tôi, thời bình sao không viết.
Thơ tình, lãng mạn, đôi lứa yêu nhau.
Duyên Nợ, kiếp này hẹn trả, kiếp sau.
Hứa Cuội hẹn Hằng, bán trăng trả hết.
Tôi chẳng viết ra chắc Người cũng biết.
Thuở Ông Cha Ta, dựng Nước đến nay.
Biết bao lần lũ giặc đến xéo dày.
Gây bao đau thương, đắng cay cơ cực.
Biết bao thế hệ, Cha Anh chung sức.
Tuốt gươm cầm súng, xông tới chiến trường.
Đánh quân bành trướng cút khỏi Biên Cương.
Giành lại, Non Sông, giữ yên bờ cõi.
Dù Quê mình giờ không còn lửa khói.
Đất Nước Hoà Bình, nạn đói đã qua.
Nhưng bao đứa trẻ sinh ra mất cha.
Bao mẹ già chiều ngóng con ngoài ngõ.
Bao Trai hùng trở về bằng nạng gỗ.
Bao Dũng Sỹ về trên chiếc xe lăn.
Bao bản tin tìm đồng đội vẫn đăng.
Bao Thiếu Phụ đầu xanh vành khăn trắng .
Bao Thanh niên bước sang tuổi mười tám..
Sẵn sàng nghe Tổ Quốc gọi tên mình.
Bãi Tư Chính giặc phương Bắc rập rình.
Chúng mang tàu ra, dò la, khoan phá.
Vậy người ơi Tôi đâu là gỗ đá.
Nhìn xe ba gác khắp phố đường dài.
Người lái xe, kiêm bốc vác là ai.
Là Chú Thương Binh nai lưng kiếm sống.
Là Chiến sỹ năm xưa từng cầm súng.
Xả thân cứu Nước đánh giặc hăng say.
Để chúng ta có được ngày hôm nay.
Ăn uống no say, làm thơ lãng mạn.
Tôi vẫn viết những bài thơ man mác.
Trên da vàng bằng máu Lạc người ơi.
Tôi chẳng thể viết dối mình dối đời.
Miệng cười khô, ngăn lệ rơi tròng mắt.
Tôi vẫn viết những bài Thơ chiến thắng.
Ải Chi Lăng, bến Bạch Đằng, Đống Đa.
Tôi vẫn viết lên khúc khải hoàn ca.
Về Đất Nước bốn ngàn năm không ngủ.
Tôi vẫn viết theo chiều dài Lịnh Sử.
Từ thời Vua Hùng, dựng Nước Văn Lang.
Đến Bác Hồ tái sinh Nước Việt Nam.
Vẫn tôn vinh những Anh Hùng Dân Tộc. 🇻🇳
----------------
PT

Nhận xét