Tâm thư gửi Hoài Thương



---------
LỰA CHỌN NÀO DÀNH CHO
CỰU QUÂN NHÂN PHẠM THỊ HOÀI THƯƠNG
Trên mạng xã hội xuất hiện người phụ nữ mặc quân phục livetrem trên fb và thậm chí đứng đường cầm khầu hiệu khiếu kiện cùng với “đám dân chủ cuội” tại đường Ngô Thì Nhậm, quận Hà Đông, Hà Nội. Vậy cô ta là ai? Khiếu kiện về nội dung gì?
Người phụ nữ đó chính là cựu quân nhân Phạm Thị Hoài Thương, sự kiện này đã tạo nên làn sóng phản đối mạnh mẽ trong xã hội, nhất là những người đã, đang là quân nhân, hầu hết dư luận xã hội đều lên án gay gắt, thậm chí đề nghị Bộ tổng tham mưu thu hồi Quyết định chờ nghỉ hưu của Hoài Thương, đồng thời yêu cầu cơ quan chức năng vào cuộc, xử lý hành vi làm ảnh hưởng đến hình ảnh “Bộ đội Cụ Hồ” và uy tín của Quân đội nhân dân Việt Nam.
Nhân sụ kiện này, tôi xin có đôi lời tâm sự cùng với Hoài Thương!
---------
Trước hết, tôi phản đối việc làm trên của bạn, chưa cần đề cập nội dung bạn khiếu kiện là gì? Nhưng việc bạn lợi dụng bộ quân phục, đứng đường với cách làm như vậy là bạn sai rồi. Bạn có biết, chính hành động của bạn đã tạo cớ cho bọn phản động, các thế lực thù địch xuyên tạc, bôi nhọ Quân đội ta và ảnh hưởng đến đơn vị, đồng chí, đồng đội của bạn không? Bạn chụp mũ cho rằng, những người không ủng hộ việc làm của bạn là “Lợi ích nhóm; nhận thức kém..” và đều gọi họ là “giặc nội xâm”. Bản thân bạn không nhận ra sai lầm hay vì hiếu thắng nên trở thành kẻ hoang tưởng và cho mình cái quyền sai khiến người khác phải làm theo ý mình?
Là nhân viên nấu ăn của cơ quan, bạn tự ý đi học Đại học tại chức ngành Tài chính - Kế toán, sau khi tốt nghiệp, bạn cho mình thuộc đẳng cấp khác, coi thường chị em cùng bộ phận nấu bếp, suốt ngày gây gổ, mâu thuẫn với các chị em khác, rồi kêu gào, khóc lóc ầm ĩ cơ quan, đập cửa phòng làm việc của thủ trưởng để kiện cáo...
Để ổn định tình hình và cũng là có sự “ưu ái” nên đơn vị đã điều chuyển từ vị trí nấu bếp ăn sang giữ thư viện, nhưng chỉ được một thời gian yên ổn, bạn lại lấn tới, đòi phải được bố trí vào làm việc tại Ban Tài chính của đơn vị. Tuy nhiên, Ban Tài chính đã đủ biên chế, ổn định về tổ chức và không có nhu cầu thêm về cán bộ... Không đạt được mục đích, bạn liên tục kiện cáo các nơi, suy diễn đủ thứ chuyện, từ chuyện bị chị em nhà bếp vùi dập, trù úm, chỉ huy phòng không khách quan trong giải quyết mâu thuẫn của bộ phận nhà bếp; rồi tại sao người nọ, người kia nhiều năm liền được bầu là Chiến sỹ thi đua, được khen thưởng về đảng, chính quyền? Rồi công tác tuyển dụng từ trước có vấn đề...
Đây chỉ là vụ việc khiếu kiện do mâu thuẫn nội bộ, chưa có Quyết định khởi tố vụ án, nhưng bạn gọi là “Vụ án có đầy đủ chứng cứ”, khi được đơn vị sinh hoạt, giáo dục, nhắc nhở, bạn không rút kinh nghiệm lại quay ra quy chụp cho họ là “trù dập”... sau đó một mực đòi chuyển về làm việc tại Ban Tài chính cơ quan...
Trong khi những đồng đội khác, họ tâm huyết xây dựng đơn vị, cầu thị và hoàn thành tốt nhiệm vụ, thì bạn mắc bệnh công thần và cho rằng với sự “cống hiến” của mình mà không được đơn vị cất nhắc và nuôi ý định hằn học, khiếu kiện, làm bất ổn tình hình đơn vị. Uỷ ban kiểm tra đảng ủy các cấp, từ Uỷ ban kiểm tra Đảng ủy Cục Điều tra hình sự, Uỷ ban kiểm tra Đảng ủy của Bộ tổng tham mưu, đến Ủy ban kiểm tra Quân ủy Trung ương giải quyết, kết luận, bạn cũng không đồng ý, gọi đó là “giặc nội xâm” và quay ra kiện cáo cả các cơ quan này; bên cạnh đó, bạn luôn nghĩ “có người theo dõi, ám sát” và một mực yêu cầu các cơ quan phải có trách nhiệm bảo vệ (?)
Chính vì hoàn cảnh gia đình nên đơn vị luôn tạo điều kiện cho bạn, kể cả việc chuyển công tác về gần quê để có điều kiện chăm sóc con, nhưng thay vì biết ơn và cố gắng làm tốt công việc của mình, bạn lại tỏ ra lấn tới và cho rằng tổ chức sai phạm nên bỏ việc tại đơn vị để đi kiện và hàng tháng vẫn lĩnh lương. Sau tất cả những vi phạm kỷ luật, đơn vị đã khai trừ khỏi Đảng, quyết định cho nghỉ chế độ. Đây là hình thức kỷ luật thích đáng dành cho đảng viên vô tổ chức kỷ luật, đồng thời cũng thể hiện sự nhân văn, ưu ái khi bạn được nhận chế độ hưu trí của Đảng, Nhà nước và Quân đội.
Sở dĩ mình cất công tìm hiểu, thu thập thông tin, quá trình công tác, những sai phạm và những lời khuyên chân thành đối với bạn, bởi mình cũng là phụ nữ, đã làm vợ, làm mẹ và mình hiểu rõ giá trị của hạnh phúc gia đình, của tình thân và tình cảm của bạn bè, đồng nghiệp, mình hiểu được thất bại lớn nhất của người phụ nữ là không giữ được hạnh phúc gia đình, để hôn nhân tan vỡ, mẹ không được chăm sóc con, thiên chức của người phụ nữ bị mất!
Có khi nào bạn nghĩ, chỉ vì không chịu được tính cách của bạn mà chồng bạn đã ly hôn, con phải gửi về quê ở với ông bà; bạn có thấy chạnh lòng khi người ta có đôi, có cặp, trong khi bạn lủi thủi một mình, thuê nhà ở Hà Nội ôm mớ giấy tạp phế lù, không có nội dung và bằng chứng cụ thể đi kiện khắp nơi? Người thân xa lánh, bạn bè, đồng nghiệp không muốn gần vì bạn coi thường và có thể kiện họ bất cứ lúc nào nếu như họ tham gia, phản đối việc làm sai trái của bạn.
Đã bao giờ bạn tự hỏi: Bao năm nay bạn làm khổ những bậc sinh thành, chỉ vì bạn mà họ đổ bệnh và mất đi, lúc đó bạn có lấy lại được không? Con trai bạn đang tuổi lớn, không có bố mẹ ở bên dạy bảo, mắc vào tệ nạn xã hội, khi đó bạn làm gì? Sau này con bạn đi xin việc, liệu có cơ quan (tổ chức) nào nhận vào làm với lý lịch người mẹ bị kỷ luật, thậm chí là vi phạm pháp luật vì tội khiếu kiện sai trái, lợi dụng, làm ảnh hưởng đến uy tín Quân đội!
Hy vọng sau khi đọc những dòng tâm sự, bạn cần nhận ra sai lầm của mình, chấm dứt việc dùng bộ quân phục để khiếu kiện vô lý, sai trái và quay về với gia đình, chăm sóc, nuôi dạy con nên người, bù đắp cho con những thiệt thòi để cháu không tủi thân và xấu hổ với bạn bè. Đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại, bạn sẽ vẫn còn cơ hội, nếu như biết sửa chữa những sai lầm của mình.
Trúc Linh

Nhận xét