Về sự xuyên tạc luận điểm: “Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân”



                                                                                                                        HT
Trong bài viết “Cộng sản với tôn giáo” của Quang Nguyên, đã xuyên tạc luận điểm nổi tiếng của C.Mác: “Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân”. Với dã tâm của kẻ đổi trắng thay đen, Quang Nguyên cho rằng: C.Mác đã coi tôn giáo là thứ độc hại, hủy hoại cơ thể con người, theo đó, Cộng sản phải tiêu diệt tôn giáo. Đây là sự xuyên tạc, bịa đặt trắng trợn của Quang Nguyên về luận điểm nổi tiếng của C.Mác viết trong tác phẩm: “Góp phần phê phán triết học pháp quyền Hêghen - Lời nói đầu” viết vào đầu năm 1844, nhằm luận chiến với Hêghen, phê phán triết học pháp quyền Hêghen, chủ đích của Mác không phải là bàn đến vấn đề tôn giáo, mà việc phê phán tôn giáo chỉ là tiền đề cho mọi sự phê phán khác: “Đối với nước Đức thì việc phê phán tôn giáo, về thực chất, đã kết thúc và việc phê phán tôn giáo là tiền đề của mọi sự phê phán khác [1]. Từ những luận chứng về tôn giáo trên quan điểm duy vật, C.Mác đã rút ra kết luận xác đáng về bản chất của tôn giáo rằng: “Sự nghèo nàn của tôn giáo vừa là biểu hiện của sự nghèo nàn hiện thực, vừa là sự phản kháng chống sự nghèo nàn hiện thực ấy. Tôn giáo tiếng thở dài của chúng sinh bị áp bức, là trái tim của thế giới không có trái tim, cũng giống như nó là tinh thần của trật tự không có tinh thần. Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân [2] .
Luận điểm trên của C.Mác đã chỉ rõ: tôn giáo là sản phẩm của sự bất lực của con người trước những tác động của tự nhiên và xã hội, là tiếng thở dài của chúng sinh bị áp bức, bởi vì trong xã hội có giai cấp đối kháng, giai cấp thống trị bóc lột luôn luôn sử dụng tôn giáo như là một công cụ áp bức tinh thần đối với quần chúng nhân dân bị áp bức, bóc lột và vai trò thuốc phiện của tôn giáo chỉ biểu hiện khi tôn giáo bị các thế lực chính trị phản động lợi dụng, nhằm mục đích làm thui chột ý chí cải tạo hiện thực, đấu tranh vì sự tiến bộ của xã hội, theo đó nhu cầu cần đến “thuốc phiện” của quần chúng nhân dân bị bóc lột được coi như là một liều thuốc an thần, thứ “dược liệu” đặc biệt để làm dịu nỗi lo lắng, nỗi đau “xã hội” đang đè nặng đời sống tinh thần của họ. Thế nhưng Quang Nguyên, kẻ đổi trắng thay đen xảo quyệt đã cố tình xuyên tạc, viện dẫn sai tinh thần luận điểm của C.Mác theo hướng tiêu cực.
Thiết nghĩ, luận điệu xuyên tạc luận điểm trên, Quang Nguyên đã bộc lộ rõ là kẻ phản động, bồi bút, cơ hội chính trị, với những luận điệu, mưu đồ đen tối nhằm mục đích chính trị thấp hèn./.


[1] Các Mác.  Ph. Ăngghen, Toàn tập, Tập 1, Nxb CTQG Tr 569
[2] Các Mác.  Ph. Ăngghen, Toàn tập, Tập 1, Nxb CTQG tr 570


Nhận xét